Góc chuyên gia

Góc chuyên gia

Người giàu nhất thế gian

Ba và mẹ yêu nhau được hơn 2 năm, 2 năm là khoảng thời gian không quá dài nhưng cũng đủ để ba mẹ gắn bó và cùng nhau vượt qua nhiều khó khăn để quyết định tiến xa hơn trong mối quan hệ tình cảm. Mẹ chỉ là một cô gái tỉnh lẻ vào Sài Gòn học tập rồi ở lại làm việc, nỗi cô đơn trống trải khi xa gia đình không phù hợp với một cô gái luôn khao khát sự quan tâm và tình yêu như mẹ. Chính ba con là người đàn ông đã sưởi ấm cõi lòng hiu quạnh của mẹ, ba và mẹ rất yêu thương và quấn quýt bên nhau.

Lần đầu tiên khi mẹ tới phòng khám siêu âm là lúc con đã được 7 tuần tuổi. Ba mẹ đã vô cùng hạnh phúc và thật sự biết ơn số phận đã dành cho ba mẹ món quà quý giá đến nhường đó. Nhưng con ạ, điều không đúng phép tắc nhất mà bố mẹ làm có lẽ là việc chưa làm đám cưới mà đã có bầu. Ba con đã hi vọng, khi thông báo tin mừng về sự xuất hiện của con với ông bà nội thì bố mẹ sẽ được phép đến với nhau nhưng trái ngược với niềm hi vọng đó thì ông bà đã phản đối kịch liệt. Ông bà yêu cầu ba mẹ phải bỏ con thì mới được lấy nhau.

Thú thật là mẹ đã giận dữ và thấy điều đó kỳ quặc vô cùng. Bất chấp sự phản đối của ông bà, ba mẹ vẫn quyết bảo vệ con vì hai ba mẹ đã có công việc, tuổi xấp xỉ 30 và có thể tự chịu trách nhiệm trước sự lựa chọn của bản thân. Vì điều này, ông bà đã đuổi ba con ra khỏi nhà. Hôm đó là một ngày trời Sài Gòn mưa tầm tã, ba đèo mẹ trên chiếc xe máy cà tàng mà lòng trùng buồn cảm thấy mọi thứ dường như đen tối. Được sự giúp đỡ của một người bạn, ba mẹ đã tìm được một căn phòng trọ nhỏ xinh để làm tổ ấm mới. Và dần dần mọi thứ cũng trở nên ổn định, ba con luôn cố gắng hết sức để chăm sóc cho hai mẹ con mình, đồng thời ba vẫn quay về nhà thuyết phục ông bà nội đồng ý cho bố mẹ làm đám cưới và sinh con nhưng ông bà vẫn cương quyết từ chối.

Mẹ cũng trở về nhà và thú thật với ông bà ngoại về việc đã “ăn cơm trước kẻng”. Ông bà cũng buồn phiền vì lo ngại cho tương lai của ba người nhà ta, lo vì sự phản đối của nhà nội con nhưng ông bà vẫn thương yêu, thông cảm và giúp đỡ ba mẹ. Mẹ hiểu, vì mẹ mà ngoại đã phải nhún nhường rất nhiều để ông bà nội chấp nhận cho ba mẹ một đám cưới danh chính ngôn thuận. Và cuối cùng ba mẹ cũng có một đám cưới nho nhỏ, ấm cúng và tràn đầy hạnh phúc. Điều khiến mẹ biết ơn ba con là vì ba đã luôn ở cạnh động viên mẹ trong những ngày khốn khó và không ngừng tranh đấu để giành lấy hạnh phúc, niềm vui cho mẹ con ta.

Gần đến ngày sinh, mẹ được ngoại đón về quê ở Hà Nam để tiện bề chăm sóc. Tuy phải xa ba nhưng mẹ vẫn lạc quan, tin tưởng vì chỉ còn ít ngày nữa thôi chúng ta sẽ gặp nhau. Ngày con chào đời là một ngày vô cùng đặc biệt con trai ạ!. Vì lần đầu trở thành một bà mẹ nên mẹ không có chút kinh nghiệm nào, bụng mới đau nhẹ một chút nhưng mẹ đã làm toáng nên khiến bà ngoại sợ quá phải đưa mẹ vào viện lúc 1 giờ sáng. Đến tận 10 giờ sáng mẹ bắt đầu vỡ ối, lúc này các cơn gò mới thật khủng kiếp nhưng tử cung vẫn chưa mở phân nào trong khi những cơn đau kéo dài vẫn hành hạ mẹ. Mẹ và ông bà vô cùng lo lắng, trong khi đó ba con trên đường trở ra Bắc luôn lăm lăm chiếc điện thoại trên tay để biết được tình hình sức khỏe của hai mẹ con. Sau 10 tiếng vỡ ối, bằng mọi mối quan hệ  quen biết mẹ mới được chuyển vào phòng mổ và 21g15 con trai của mẹ đã chào đời. Vì mẹ sinh mổ nên nhiều tiếng đồng hồ sau đó mẹ mới được bồng con trên tay, bao nỗi vất vả, gian khó dường như đều tan biến cùng với sự xuất hiện của sinh linh nhỏ bé này. Hạnh phúc của người làm mẹ là đây hay sao?

Quãng thời gian 5 năm đã trôi qua, cho đến bây giờ, khi cuộc sống của gia đình ta đã ổn định, ông bà nội cũng yêu thương con nhưng sao mẹ vẫn không quên được những câu chuyện của ngày xưa. Mùa xuân mới lại trở về, có lẽ đã đến lúc mẹ phải quên lãng đi quá khứ buồn để hướng tới những điều tốt đẹp hơn vì mẹ luôn có hai người đàn ông quan trọng nhất cuộc đời ở bên cạnh. Chỉ cần như vậy là đã là người giàu nhất thế gian rồi phải không con yêu?

 


Bài viết liên quan